Chu lang ơi hỡi Chu lang!
Chu em, anh gọi là em cho thân mật nhé, vì em nhỏ hơn anh vài tuổi.
Thú thật với em là hôm nghe em phát biểu vụ kén cá chọn canh gì đó, anh là anh điên lắm, nếu anh có mặt hôm đó thì chắc giá nào anh cũng mời em xơi mấy quả phật thủ.
Tuy nhiên khi bình tâm ngẫm nghĩ câu nói của em, anh lại nhận thấy em là người đáng quý vì lẽ em nói đúng bản chất vấn đề, vấn đề mà ai cũng biết nhưng né tránh hoặc dùng những cách nói vòng vo tam quốc dẫn dắt đối phương vào mê hồn trận, cuối cùng như anh hay nói là... huề tiền.
Chu à, anh nghĩ chắc gốc gác của em có thể là dân Nam bộ bên anh đấy, vì dân Nam bộ có cái kiểu nói hụych toẹt chân chất, chứ không có mưu mô xảo quyệt như bọn tàu các em (với anh thì tàu cuốc tàu kéo tàu đài .... cũng là tàu nhé). Bên anh có danh tướng Châu Văn Tiếp người gốc Phú Yên Bình Định, sau phò chúa Nguyễn và mất ở Vĩnh Long. Ông vốn họ Chu nhưng phải cải thành Châu vì kỵ húy chúa Nguyễn Phúc Chu. Nhiều khi em có tổ tiên ở Vĩnh Long chưa biết chừng, rồi do thời cuộc sao đó trôi dạt sang tàu cho tới đời của em, em về nghiên cứu lại gia phả xem sao nhé!
Anh lại nghĩ có vẻ em chọn nhầm nghề, tính cách như em anh nghĩ làm kỹ thuật tốt hơn, vì với dân kỹ thuật thì 1+1=2; cá hay thép; đúng quá rồi còn gì! Em lại làm nghề lập dự án hoặc làm ngoại giao thì hỏng, em thiếu sự lươn lẹo cần thiết để luồn lách qua các chướng ngại vật. Ví dụ như khi lập dự án gì đấy (mà dự án đó là kinh phí của nhà nước dĩ nhiên rồi), dân đơn thuần về kỹ thuật thì thấy dự án sẽ lỗ chổng mông, nhưng dân lập dự án sẽ phải tô son trát phấn cho nó lung linh thì mới được duyệt chứ! Hoặc giả khi đưa ra phương án xử lý nước thải chất thải gì đó, cũng phải "bùa" (cách nói của bọn anh) sao cho kít hóa thành bơ! Tô son trát phấn hay bùa thì có nhiều cách em ạ, cái đấy thì em biết vậy thôi, chứ không nên học hỏi làm gì vì nó thuộc hàng bàng môn tả đạo, anh khuyên thật lòng đấy! Mà có học nhiều khi cũng không được vì nó cũng cần có năng khiếu nữa cơ và còn phải luyện thêm "mặt dầy công phu". Cố học có thể bị tẩu hỏa nhập ma thì toi.
Biết tin em bị đuổi việc về nước, thực sự anh thấy bùi ngùi xót xa. Hơn ai hết anh hiểu kiếm được công ăn việc làm để nuôi vợ nuôi con thời buổi này vô cùng khó khăn. Hình ảnh em phải liên tục cúi đầu xin lỗi nơi đất khách quê người cũng gây cho anh cảm xúc khó tả! Nhớ lại ngày xưa có mấy thằng từ Peking qua làm công trình, mặc dù nó vừa ngu vừa bố láo, anh ghét cay ghét đắng, khi nó phạm sai lầm nghiêm trọng và bị đuổi việc về nước khóc hu hu, tuy rằng anh ghét thì ghét nhưng anh "trảm" nó vì công việc thôi, thế mà anh cũng vẫn cảm thấy bất nhẫn vô cùng!
Biết tin em bị đuổi việc về nước, thực sự anh thấy bùi ngùi xót xa. Hơn ai hết anh hiểu kiếm được công ăn việc làm để nuôi vợ nuôi con thời buổi này vô cùng khó khăn. Hình ảnh em phải liên tục cúi đầu xin lỗi nơi đất khách quê người cũng gây cho anh cảm xúc khó tả! Nhớ lại ngày xưa có mấy thằng từ Peking qua làm công trình, mặc dù nó vừa ngu vừa bố láo, anh ghét cay ghét đắng, khi nó phạm sai lầm nghiêm trọng và bị đuổi việc về nước khóc hu hu, tuy rằng anh ghét thì ghét nhưng anh "trảm" nó vì công việc thôi, thế mà anh cũng vẫn cảm thấy bất nhẫn vô cùng!
Phận làm công thật là khốn nạn em nhỉ?
Em nói em xấu hổ khi đã phát ngôn như vậy, hãy quên ngay ý nghĩ đó đi, không việc gì phải xấu hổ cả khi em nói đúng. Những người coi em như con chốt thí đuổi em, mới phải xấu hổ. Anh tin rằng người dân Việt Nam không còn bực tức câu nói đó và thù ghét em đâu!
Thôi, anh chúc em sớm tìm được việc để lo cho gia đình nhé. Nhớ chọn đúng nghề! Còn nếu vẫn phải làm việc kiểu này thì anh chỉ em vài đường cơ bản, hãy nhớ nằm lòng nhé:
Chiêu số một: Khóa Khẩu Xực Xu hay còn gọi là Ngậm Miệng Ăn Tiền. (Không được nhớ lộn là Xực Xỉ nhé em)
Chiêu số hai: Túc Quyền Thủ Cước. Tay mà lại dùng để đá, chân để đấm thì bố ai biết đường nào Chu nhỉ!
Chiếu số ba: Tam Quốc Dẫn Lộ. Tức là nói vòng vo tam quốc huề tiền ấy mà!
À, trước tiên muốn luyện ba chiêu trên thì em phải cắt cái ruột ngựa của em đi đã nhé. Giống như luyện "Quỳ Hoa Bảo Điển" phải xẻo "tờ rim" ấy mà.
Chiêu số một: Khóa Khẩu Xực Xu hay còn gọi là Ngậm Miệng Ăn Tiền. (Không được nhớ lộn là Xực Xỉ nhé em)
Chiêu số hai: Túc Quyền Thủ Cước. Tay mà lại dùng để đá, chân để đấm thì bố ai biết đường nào Chu nhỉ!
Chiếu số ba: Tam Quốc Dẫn Lộ. Tức là nói vòng vo tam quốc huề tiền ấy mà!
À, trước tiên muốn luyện ba chiêu trên thì em phải cắt cái ruột ngựa của em đi đã nhé. Giống như luyện "Quỳ Hoa Bảo Điển" phải xẻo "tờ rim" ấy mà.
Anh của em.
Gã Đầu Bạc
Sài Gòn 29/04/2016